Đạo pháp ngày nay liệu có hơn thời điểm 1000 năm trước?
Nay đọc đoạn này của cụ Từ Đạo Hạnh lại thấy vấn vương hồi lâu, ko muốn gấp sách.
Lời bàn của doaithon:
Khi cơ duyên đến thì một cơ hội rất nhỏ nhoi, có khi chỉ câu nói của người lạ... cũng có thể giúp ta thành công. Còn khi cơ duyên chưa đến thì vất lắm thay, nhiều người đầu tư cả nhà cả cửa, dồn hết sức người sức của nhưng cũng không được như ý. Tuy vậy, tiền bạc danh vị và thành công lại là hai thứ khác nhau. Không hẳn cứ có tiền, có danh thì đã gọi là thành công. Nhiều người thua thiệt trong kinh doanh, ít tiền chưa chắc đã thất bại! Ở góc nhìn kim tiền thì nói vậy họ cười cho thối mũi. Cứ thấy bạn bè đi ô tô, vào nhà hàng là mình chạnh lòng rồi. Nhưng 30 đã là tết chưa thì khó trả lời ngay được, vậy cứ nhắm mắt lại, hít một hơi để hòa vào vầng trăng trước mắt cụ Từ Đạo Hạnh đã....
Có thể suy thêm từ Tử Vi và Kinh Dịch.
Trong Tử Vi có đại vận, đó là một biểu hiện của cơ duyên. Những người bình thường thì cả đời chỉ có một đại vận khá. Những đại vận khác sẽ không được thuận lợi. Thế nhưng trong cái đại vận không thuận lợi lại có vài năm tươi sáng. Những năm này sẽ kích thích mình 'vươn tầm', và nếu mình vươn tầm thật thì rất có thể sau chút hào quang ban đầu sẽ nếm nhiều chông gai!
Kinh Dịch luận về chữ thời. Người biết 'thời' thì không 'chấp trước có không'. Duyên chưa đến thì không vội, thấy bạn cùng lớp có tài khoản số to hơn, đi xe đẹp hơn cũng không đắng mồm. Người biết 'thời' nhận ra không phải cái gì mình muốn cũng được, ngồi không và vô ích không giống nhau. Cụ Lê gọi đó là "đạo của người quân tử".